Uống trà chanh giá 7.000 đồng, ăn bò nướng 30.000 – đó là giá tiền của “ẩm thực” ngay trên vỉa hè Hà Nội. Nhưng đôi khi, lẫn trong làn gió mát mẻ từ hồ thổi vào, có cả mùi rác rến và cống hôi.
Trà My – sinh viên Đại học Mỹ thuật Công nghiệp – và nhóm bạn thân luôn chọn phố Nguyễn Du là điểm dừng chân cho những cuộc hẹn cà phê… vỉa hè. My nói: “Em rất thích tới đây uống cà phê, vì vừa được ngắm cảnh hồ lãng mạn, lại có thể trò chuyện thoải mái, không bị gò bó như trong những quán cà phê sang trọng. Giá đồ uống cực rẻ, khoảng chục nghìn một người”.
Phố Nguyễn Du có nhiều đoạn vỉa hè rộng, mát bóng cây, lại có tiếng với khách tỉnh ngoài nhờ đặc sản “hoa sữa thơm nồng”. Ở đây, khách chỉ cần mấy chiếc ghế nhựa, vài ba chiếc ly, tách là đã có hẳn một “bàn” cà phê. Giới sinh viên và nhân viên văn phòng luôn là khách hàng “ruột” của những quán cà phê kiểu này. Giá thức uống chỉ vài nghìn cho đến hơn chục nghìn một cốc. Khách có thể ngồi “buôn dưa” cả ngày trong tiết trời mát mẻ.
Chị Thanh Nga – chủ một quán cà phê vui vẻ nói: “Có khi hàng trăm khách một ngày, người thì thích ngồi dựa tường để ngắm phố phường, người lại thích nhâm nhi cà phê ngay cạnh mặt hồ”.
Từ 8h tối trên những phố Hàng Cót, Cát Linh, Quán Thánh… các quán bò nướng bếp cồn bắt đầu nổi lửa. Từng nhóm bạn trẻ ngồi quanh chiếc bếp cồn đang cháy, phần trên là chảo bò nướng thơm nức, kèm theo một ít cà chua, hành tây và vài miếng khoai môn, ăn cùng bánh mỳ nóng hổi.
Phố Hàng Buồm lại được biết đến với những món như bít tết, chim quay, cơm rang, sườn nướng, giá tầm 30.000 đồng một đĩa. Anh Thanh Tùng – một thực khách thường xuyên của quán Nam – nói: “Ở đây có nhiều món nên mình hay rủ đám bạn đi ăn cùng. Giá phải chăng, chỉ hơi ồn ào một chút”. Nhưng sự ồn ào lại thu hút một thực khách trẻ người Australia: “Nước tôi không có quán ăn nào như thế này cả. Ăn vỉa hè tuy ồn ào nhưng cũng thú vị đấy chứ, thức ăn ở đây rất ngon”.
Tính trung bình, một bữa “xả láng” cho hai người gồm 2 đĩa sườn nướng, chim quay, cơm rang chỉ mất hơn 100.000 đồng. Vào nhà hàng thì phải đắt hơn gấp 2-3 lần.
Cái giá phải trả cho việc ăn ngon, chỗ ngồi thoải mái và giá rẻ là vấn đề vệ sinh. Minh Sơn – một người “dị ứng” với cà phê ngoài vỉa hè – phê phán: “Đồ uống ở vỉa hè thường được pha rất qua loa, đá uống lại không phải đá sạch, hơn nữa ngồi cạnh vỉa hè chỉ toàn ngửi thấy… mùi cống”.
Nhiều thực khách xa đến Hà Nội ngạc nhiên trước cảnh ai nấy thản nhiên ngồi ăn uống giữa bốn bề giấy lộn, lá gói nem vứt bừa bãi. Trong tô bún đôi khi có cả sợi tóc mà nếu khiếu nại thì bà chủ hàng còn mắng cho. Điều kiện vệ sinh ở quán vỉa hè còn kém hơn.
Từ những đồ dùng như bát, đũa, cốc chén, đến ghế ngồi của các quán nướng vỉa hè thường đầy mỡ, khách muốn sạch phải tự lau đi lau lại nhiều lần. Chị Thanh Vân – một nhân viên văn phòng – kể lại: “Nhiều quán bán sườn nướng còn bày cả tảng sườn trên bàn ăn mà không có dụng cụ che đậy. Sườn thì được rán sẵn từ lâu nên khách gọi món chỉ việc xào qua là xong. Mình sợ lắm nên chẳng dám ăn”.